Sự đối xử khác biệt và thuận lợi hơn, có đi có lại và sự tham gia tích cực hơn của các nước đang phát triển
Quyết định của các bên ký kết Hiệp định chung về Thuế quan và Thương mại (GATT) vào năm 1979 cho phép các bên ký kết vi phạm nguyên tắc đối xử tối huệ quốc (không phân biệt đối xử) để đối xử có lợi cho các nước đang phát triển. Đặc biệt, khoản 2(c) Quyết định cho phép các thỏa thuận khu vực hoặc toàn cầu giữa các nước đang phát triển trong thương mại hàng hóa. Quyết định này tiếp tục được áp dụng như một phần của GATT 1994 trong khuôn khổ WTO.
Sự đối xử khác biệt và thuận lợi hơn, có đi có lại và sự tham gia tích cực hơn của các nước đang phát triển
Quyết định của các bên ký kết Hiệp định chung về Thuế quan và Thương mại (GATT) vào năm 1979 cho phép các bên ký kết vi phạm nguyên tắc đối xử tối huệ quốc (không phân biệt đối xử) để đối xử có lợi cho các nước đang phát triển. Đặc biệt, khoản 2(c) Quyết định cho phép các thỏa thuận khu vực hoặc toàn cầu giữa các nước đang phát triển trong thương mại hàng hóa. Quyết định này tiếp tục được áp dụng như một phần của GATT 1994 trong khuôn khổ WTO.
Quyết định ngày 28 tháng 11 năm 1979 (L/4903)
Sau các cuộc đàm phán trong khuôn khổ Đàm phán Thương mại đa phương, các BÊN KÝ KẾT quyết định như sau:
1. Mặc dù có các quy định tại Điều I của Hiệp định chung, nhưng các bên ký kết có thể dành sự đối xử khác biệt và thuận lợi hơn (differential and more favourable treatment)cho các nước đang phát triển (1), mà không áp dụng sự đối xử đó đối với các bên ký kết khác.
2. Các quy định của khoản 1 nêu trên áp dụng như sau (2):a) Đối xử ưu đãi về thuế quan (Preferential tariff treatment) mà các bên ký kết phát triển dành cho các sản phẩm có xuất xứ từ các bên ký kết đang phát triển phù hợp với Hệ thống ưu đãi thuế quan phổ cập (Generalized System of Preferences) (3);
b) Đối xử khác biệt và thuận lợi hơn so với các quy định của Hiệp định chung liên quan đến các biện pháp phi thuế quan (non-tariff measures) được điều chỉnh bởi các quy định được đàm phán đa phương trong khuôn khổ GATT;
c) Các thỏa thuận khu vực hoặc toàn cầu được ký kết giữa các bên ký kết kém phát triển để cùng cắt giảm hoặc xóa bỏ thuế quan và phù hợp với các tiêu chí hoặc điều kiện có thể được các Bên ký kết quy định về việc giảm hoặc xóa bỏ các biện pháp phi thuế quan lẫn nhau, trên các sản phẩm nhập khẩu từ nhau;d) Đối xử đặc biệt đối với các nước kém phát triển nhất bằng bất kỳ biện pháp chung hoặc cụ thể có lợi cho các nước này.
3. Mọi đối xử khác biệt và thuận lợi hơn:
a) sẽ được thiết kế để tạo thuận lợi và thúc đẩy thương mại của các nước đang phát triển và không đặt ra các rào cản hoặc gây khó khăn quá mức cho thương mại của bất kỳ bên ký kết nào khác;
b) không tạo trở ngại cho việc cắt giảm hoặc xóa bỏ thuế quan và các hạn chế khác đối với thương mại trên cơ sở tối huệ quốc;
c) biện pháp mà các bên ký kết phát triển dành cho các nước đang phát triển phải được thiết kế và, nếu cần, được sửa đổi, để đáp ứng tích cực nhu cầu phát triển, tài chính và thương mại của các nước đang phát triển.
4. Bất kỳ bên ký kết nào thực hiện hành động để đưa ra một thỏa thuận theo các khoản 1, 2 và 3 ở trên hoặc sau đó sửa đổi hoặc rút lại đối xử khác biệt và thuận lợi hơn sẽ: (4)
Related Posts